Đuyên Hồng

Con Đường Xưa Ấy

Con đường xưa nắng vàng cây
Nghiêng nghiêng dáng liễu bóng gầy em qua
Bướm vàng bướm trắng la đà
Theo màu áo tím sang nhà làm quen
Con đường xưa ấy trăng lên
Để quên cả một nàng tiên trong vườn
Ánh vàng thắp sáng vườn hồng
Vườn hồng thấp thoáng bóng nàng hái hoa…
Con đường mưa trắng nhạt nhoà
Nước rơi bong bóng vỡ oà từng cơn
Thương cô em nhỏ chân trần
Về trong mưa gió vũ vần tháng năm
Con đường xưa ấy… xa xăm
Bóng trăng đã vỡ một vầng chia đôi
Con đường xưa ấy..cút côi
Quạnh hiu nỗi nhớ người ơi là người…

Được bạn: diên vỹ
Đăng Ngày:11/09/06 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Con Đường Xưa Ấy"